Hôm nay vui hội khai trường
Hoa tươi thắm nở trên đường
em đi
Hương thu xao xuyến hàng mi
Gọi bao mơ ước đong đầy tin
yêu...
Xưa nay, mùa thu vốn là mùa
của thi ca, nhạc họa. Khi nàng thu thay áo mới, khoác lên mình tấm áo kiêu sa,
kiều diễm của ngàn chiếc lá nhuốm vàng kết trong nắng nhạt, khi hương hoa sữa
thoang thoảng quyện trong từng cơn gió mỏng manh xen vào từng hàng cây, góc phố
khiến lòng người lâng lâng thì đó cũng là lúc bắt đầu mùa tựu trường – mùa dệt
nên những ước mơ, khát vọng, đam mê của tuổi học trò. Năm năm học dưới mái trường
Tiểu học Nam Từ Liêm là năm lần khai giảng với những cung bậc cảm xúc không
hoàn toàn giống nhau. Ngày khai trường của năm học cuối cấp luôn là ấn tượng nhất
với những học sinh lớp Năm như chúng tôi. Và có thể nói ngày khai trường năm
nay hết sức đặc biệt trong cuộc đời học sinh của mỗi người khi mà tình hình dịch
bệnh Covid-19 còn diễn biến phức tạp.
Từ sáng sớm, khi thành phố
còn chìm trong biển mây mù của những đợt mưa thu chưa dứt, gió nhuốm lạnh, len
lỏi vào tận góc nhỏ của căn phòng, tôi đã giật mình trở dậy trong tâm trạng háo
hức đợi chờ. Và chắc rằng không phải riêng tôi mà các bạn tôi cũng vậy, có lẽ
ai cũng nhận ra mình lớn hơn thật nhiều khi trở thành những cánh chim đầu đàn của
tổ ấm Nam Từ Liêm thân yêu. Cảm giác vui sướng ấy cứ dâng lên, nảy nở trong
lòng tôi như những đóa hoa tươi mỉm cười trong nắng sớm. Tôi đến trường trong
niềm vui hân hoan.
Xa xa, ẩn dưới tán lá xanh
mát, cổng trường thân thương dần hiện ra theo bước chân tôi. Tới gần, cánh cổng
mở rộng, tưởng chừng như người mẹ thân yêu lâu ngày xa cách, nay dang rộng vòng
tay đón lấy các con thơ. Bước qua cổng trường là hàng loạt những cảnh tượng bất
ngờ hiện ra trước mắt tôi. Ôi! Trường tôi sao hôm nay đẹp thế? Nào cờ, nào hoa,
đủ các sắc màu, ngôi trường cũng như thay da đổi thịt khoác lên mình một chiếc
áo xinh tươi. Nhiều bạn học sinh đã đến trường tự bao giờ. Bạn nào cũng cẩn thận
trang bị cho mình chiếc khẩu trang xinh xắn, ngồi ngay ngắn trong lớp, đợi hiệu
lệnh tập trung. Các thầy cô đều mặc lễ phục thật đẹp mắt.
Đúng 7 giờ 30 phút, chúng
tôi hân hoan tham gia Lễ khai giảng năm học 2020 – 2021. Sân trường ngập một
màu đỏ của cờ hoa hòa cùng “màu cờ sắc áo” Nam Từ Liêm rực rỡ. Không còn chút cảm
giác se lạnh mà chỉ còn quanh đây cảm giác ấm áp và rất đỗi thân thương. Dù vậy,
mỗi đại biểu, mỗi thầy cô giáo và cả học sinh chúng tôi nữa, ai cũng thực hiện
nghiêm túc việc đeo khẩu trang trong suốt buổi lễ quan trọng này.
Các em học sinh lớp Một lần
đầu tiên cắp sách tới trường được thầy cô và các anh chị lớp trên đón chào nồng
nhiệt, mái nhà chung Nam Từ Liêm hân hoan chào đón các em. 170 em học sinh lớp
Một là 170 bông hoa đang tỏa sáng rực rỡ trong vườn hoa mang tên Tiểu học Nam Từ
Liêm - mái trường với bề dày thành tích: Tập thể Lao động xuất sắc, Liên đội mạnh
cấp Trung Ương. Chúc các em chăm ngoan, học giỏi, nỗ lực hết mình để tiếp nối
và làm rạng rỡ thêm truyền thống của trường ta, Đội ta, của Thủ đô ngàn năm văn
hiến. Nhìn các em, ánh mắt lộ rõ vẻ ngây ngô, chợt ùa về trong tôi hình ảnh của
nhiều năm về trước – lúc ấy tôi cũng như các em. Nhanh thật đấy các bạn ạ! Phải
chăng bước chân của thời gian không tạo ra âm thanh nên nhiều khi ta không chú
ý, để đến lúc ngoảnh lại mới ngỡ ngàng thời gian vụt đi như bóng câu qua cửa sổ
còn đâu,…
Khi học sinh các lớp đứng
trang nghiêm hệt như những chú lính trong đội quân tinh nhuệ đang sẵn sàng chiến
đấu, bài hát Quốc ca, Đội ca vang lên hào sảng thể hiện niềm tự hào dân tộc và
quyết tâm phấn đấu học tập của chúng tôi.
Không khí bắt đầu lắng dần
khi cô Phó Hiệu trưởng Vũ Thị Kim Dung đọc thư của Bác Nguyễn Phú Trọng – Tổng
bí thư, Chủ tịch nước – gửi chúc mừng ngành Giáo dục, các bậc phụ huynh, học
sinh, sinh viên nhân dịp khai giảng năm học mới 2020 – 2021. Với tôi, lá thư của
Bác là lời động viên và nhắn nhủ học sinh phải cố gắng học tập, rèn luyện thật
tốt để trở thành những chủ nhân tương lai “vừa hồng vừa chuyên” góp phần xây dựng
đất nước ngày càng giàu mạnh.
Và có lẽ phần ấn tượng nhất,
gây xúc động nhất trong tôi là giây phút cô Hiệu trưởng Ngô Thị Thanh đọc diễn
văn khai giảng và đánh trống khai trường. Những giai điệu trầm bổng ấy đã quá
quen thuộc suốt mấy năm qua mà sao hôm nay tôi nghe bồi hồi đến lạ. Mái trường
ơi ! Thầy cô ơi ! Có phải đây là lần cuối cùng chúng con – những học sinh cuối
cấp được nghe tiếng trống khai giảng dưới mái trường Tiểu học thân thương này?
Suốt bốn năm qua, ngày lại ngày, sau tiếng trống trường là lớp học lại ngân lên
lời thầy cô giảng bài, những phép toán, những bài văn,… đưa chúng con đến chân
trời mới lạ. Tiếng trống âm vang, tiếng trống hào hùng. Tiếng trống giục lòng
con tiến bước. Tiếng trống mở ra bao điều mơ ước, để mai này xây đất nước đẹp
tươi. Tiếng trống khai trường vang lên khép lại những ngày hè sôi động và mở ra
một năm học mới đầy ý nghĩa. Chúng tôi như những chú chim non cất cao tiếng hát
ngợi ca mái trường – tổ ấm thân yêu thứ hai trong niềm tự hào khôn xiết.
Tôi thầm hứa sẽ cố gắng hết
mình để đạt được kết quả cao nhất trong năm học cuối cấp này. Lá cờ phấp phới
bay trên nền trời mùa thu xanh vời vợi hòa mình trong tiếng hát âm vang như
mang theo ước mơ và và khát vọng của tuổi học trò chúng tôi bay thật cao, thật
xa.