Reng, reng, reng….chiếc điện thoại bố tặng rung lên, em chợt tỉnh giấc. Không uể oải như mọi ngày, em bật dậy nhòm qua khe cửa: “ Chà, mưa đã ướt sân rồi!”. Cảm xúc buồn khó tả, hôm nay là buổi bế giảng cuối cùng của em ở mái trường Tiểu học.
Như một robot, vận nhanh chiếc áo thể thao và cái quần sooc đồng phục, em giục mẹ đèo đến trường. Em chỉ muốn đến trường thật nhanh, muốn tranh thủ từng giây từng phút để ở bên bạn bè, thầy cô trong ngôi nhà thứ hai này. Chỉ còn sáng nay là em phải xa thầy cô, xa bạn bè, xa mái trường yêu dấu – nơi đã chứng kiến những kỉ niệm đầu đời của tuổi học trò. Con đường này, ngày nào mẹ cùng chở em tới trường nhưng sao hôm nay em thấy nó thật lạ, dường như nó dài hơn và lạnh lùng hơn.
Bước chân vào cổng trường, dòng chữ đầu tiên trên sân khấu em nhìn thấy là “Lễ tổng kết năm học 2018 – 2019”, phía bên trái là dòng chữ đỏ “Lễ ra trường và tri ân thầy cô”, cảm giác buồn đến nghẹn lòng. Vậy là đã 5 mùa phượng nở, đây là mùa phượng em có nhiều cảm xúc nhất - mùa phượng trưởng thành và chia li.